Tất cả chúng ta đều biết một cuộc đi bộ dài trong tự nhiên có thể giúp thư giãn, nhưng một nghiên cứu mới mang tính bước ngoặt từ các nhà nghiên cứu tại Viện Phát triển Con người Max Planck đưa ra một số bằng chứng nhân quả đầu tiên cho thấy chính xác việc đi bộ một giờ trong rừng làm giảm hoạt động các khu vực não chịu trách nhiệm xử lý căng thẳng như thế nào.
Trong nhiều thập kỷ, các nhà nghiên cứu đã báo cáo về vô số sự khác biệt về sức khỏe tâm thần giữa những người sống ở môi trường nông thôn và thành thị. Rõ ràng là việc dành thời gian trong môi trường tự nhiên có thể có lợi về mặt tâm lý - nhưng sau cùng, chưa có nhà nghiên cứu nào liên kết việc đi bộ đường dài trong rừng với sự căng thẳng.
Mặc dù một số câu hỏi xung quanh mối liên hệ giữa thiên nhiên và sự thư giãn vẫn chưa được giải đáp nhưng Sonja Sudimac, tác giả chính của nghiên cứu mới cho biết cũng chưa rõ ràng được được môi trường đô thị có thực sự gây ra nhiều căng thẳng hơn hay không hay việc tiếp xúc với môi trường tự nhiên sẽ làm giảm căng thẳng hay không?
Sudimac nói: “Vấn đề là chưa biết được rõ liệu thiên nhiên thực sự gây ra các tác động lên não hay không hay liệu do sống ở nông thôn hoặc thành thị hay không”.
Vì vậy, các nhà nghiên cứu đã nghĩ ra một thí nghiệm độc đáo để tìm ra câu trả lời cho liệu thời gian trong tự nhiên có trực tiếp làm giảm phản ứng căng thẳng của chúng ta hay không. Khoảng 60 tình nguyện viên đã được đưa vào nghiên cứu. Khi đến phòng thí nghiệm, mỗi người sẽ được chụp MRI trong đó hoạt động của hạch hạnh nhân sẽ được theo dõi trong một số bài kiểm tra đo phản ứng căng thẳng.
Sau khi máy quét thiết lập các phép đo cơ bản, mỗi người sẽ được phân bổ ngẫu nhiên vào nhóm 60 phút đi bộ trong đô thị hoặc 60 phút đi bộ trong rừng. Tuyến đường đô thị dọc theo một con phố đông đúc ở Berlin, trong khi tuyến đường tự nhiên đi qua một khu rừng gần đó, khu vực cây xanh lớn nhất trong thành phố. Sau khi hoàn thành cuộc đi bộ kéo dài một giờ, những người tham gia quay trở lại phòng thí nghiệm và lặp lại các xét nghiệm hình ảnh MRI tương tự.
Trải qua tất cả các bài kiểm tra căng thẳng, dấu hiệu giảm hoạt động của hạch hạnh nhân được phát hiện thấy ở trong nhóm đi bộ trong tự nhiên. Những người đi bộ trên tuyến đường đô thị không cho thấy có sự thay đổi hoạt động hạch hạnh nhân. Điều này có nghĩa là việc tiếp xúc với môi trường đô thị không nhất thiết sẽ làm tăng phản ứng căng thẳng của một người nhưng thời gian ở trong tự nhiên lại có thể làm giảm hoạt động thần kinh đó.
Những phát hiện mới tiếp nối một cách thú vị từ nghiên cứu trước đây cho thấy sức khỏe của não có thể liên quan đến việc một người ở gần các khu vực xanh. Vì vậy, những cư dân thành phố sống gần với những khu rừng đô thị xanh tươi có cấu trúc hạch hạnh nhân khỏe mạnh về mặt sinh lý hơn so với những người sống ở thành phố không có không gian xanh.
Tuy nhiên làm việc trên cả hai nghiên cứu trước đây lập luận rằng các nhà quy hoạch đô thị phải kết hợp không gian xanh vào thiết kế thành phố để duy trì sức khỏe tinh thần và hạnh phúc, Simone Kühn, đến từ Lise Meitner Group for Environmental Neuroscience, cho biết những phát hiện mới này cho thấy rõ ràng rằng một khoảng thời gian ngắn cấp tính ở trong tự nhiên có thể trực tiếp làm giảm hoạt động căng thẳng trong não nhưng thật thú vị, hoạt động của não sau khi đi bộ trong đô thị vẫn ổn định và không có dấu hiệu tăng lên. Điều này phản bác lại quan điểm thường cho rằng tiếp xúc với đô thị gây thêm căng thẳng.