Trẻ em có các triệu chứng tâm thần cụ thể, chẳng hạn như lo lắng, có thể gặp khó khăn trong xúc việc hiểu các dấu hiệu cảm khi những người xung quanh vui, buồn hoặc tức giận và sự thiếu hiểu biết đó có thể gây khó khăn cho việc phản ứng thích hợp trong các tình huống xã hội.

 

Nghiên cứu về bản quét não của hàng trăm trẻ em từ 5 đến 15 tuổi, các nhà nghiên cứu tại Trường Y thuộc Đại học Washington ở St. Louis-Hoa Kỳ đã phát hiện ra cách bộ não của trẻ em xử lý các tín hiệu cảm xúc thường chủ yếu được thiết lập khi chúng đến tuổi đi học. Và đến tuổi thiếu niên, hoạt động não như vậy trở nên tương tự như cách não của những người bạn đồng trang lứa của chúng xử lý các tín hiệu.

Nghiên cứu cung cấp thêm bằng chứng cho thấy thời điểm tốt nhất để can thiệp nhằm giải quyết nhiều vấn đề mà trẻ em có thể gặp phải khi đọc các dấu hiệu cảm xúc của người khác là sớm, thậm chí trước khi chúng bắt đầu đi học.

Tiến sĩ M. Catalina Camacho, Tiến sĩ thuộc Đại học Washington cho biết: “Có vẻ như các kiểu kích hoạt trong não để xử lý các tín hiệu cảm xúc tự nhiên đã được thiết lập khá tốt khi một đứa trẻ đến tuổi đi học”. Mặc dù các mô hình trở nên tinh tế hơn ở tuổi thiếu niên, nhưng chúng không thay đổi đáng kể. Điều đó có nghĩa là khi phản ứng với cảm xúc của người khác là bất thường; chẳng hạn như trong lo lắng, tự kỷ hoặc trầm cảm; chúng ta thực sự cần can thiệp vào thời thơ ấu để hỗ trợ tốt hơn cho sự phát triển về mặt xã hội và cảm xúc của trẻ.

Nhóm nghiên cứu đã phân tích dữ liệu quét não của 823 trẻ em được cho xem hai video khi ở trong máy quét hình ảnh cộng hưởng từ. Một là phim ngắn của Pixar có tựa đề "The Present", trong đó một cậu bé bị cụt một bên chân được tặng món quà là một chú chó con cũng bị cụt một bên chân. Video khác là một cảnh dài 10 phút trong bộ phim hoạt hình "Despicable Me", trong đó một siêu tội phạm đã nhận nuôi ba cô gái mồ côi, và anh ta phải lựa chọn xem mình sẽ có thể trở thành kẻ ác hay nuôi dạy con gái của mình.

Tiến sĩ M. Catalina Camacho cho biết: “Chúng tôi rất ngạc nhiên với phát hiện này vì hoạt động của não đối với từng cảm xúc rất khác biệt ở những đứa trẻ này. Nhìn chung, các kiểu kích hoạt dường như được thiết lập rất tốt cho từng loại cảm xúc, điều này cho biết chúng ta cần nghiên cứu ngay cả những đứa trẻ nhỏ hơn để xác định khi nào phản ứng não bộ này bắt đầu hình thành”. Nhiều nghiên cứu tương tự xác định cảm xúc của người khác đã được tiến hành ở người lớn và thanh thiếu niên bằng cách sử dụng nhiều kích thích tĩnh hơn. Người lớn và trẻ thanh thiếu niên biết rằng khi nhìn thấy bức ảnh có khuôn mặt buồn, sẽ hiểu rằng người đó đang buồn, nhưng nếu bạn cho đứa trẻ 3 tuổi xem bức ảnh đó, chúng thường không nhận ra cảm xúc vì không có bối cảnh nào cho thấy tại sao người đó lại có biểu hiện buồn bã.

Tiến sĩ M. Catalina Camacho giải thích: Với phim ảnh, chúng ta có thể thu hẹp khoảng cách đó vì phim đưa ra những gợi ý với bối cảnh rất cần thiết về cảm xúc. Nhận thức và xác định cảm xúc ở người khác là một quá trình phức tạp liên quan đến gần như mọi mạng lưới nhận thức trong não.

Điều tra viên cấp cao Tiến sĩ Deanna M. Barch cho biết: “Nhiều tình trạng tâm thần, chẳng hạn như lo lắng và các rối loạn nhân cách khác nhau, có liên quan đến việc khó đọc được cảm xúc của người khác hoặc ít đồng cảm hơn. Chúng tôi không thực sự đo lường sự đồng cảm, nhưng có thể thấy não của trẻ em mã hóa các tín hiệu cảm xúc từ người khác như thế nào, đó là một thành phần quan trọng của sự đồng cảm”.

Đối với nghiên cứu này, nhóm tác giả đã phân tích dữ liệu từ nghiên cứu Healthy Brain Network, là nghiên cứu hình ảnh có trụ sở tại New York, trong đó não của trẻ em được quét để xem các cấu trúc và mạng lưới não khác nhau phát triển như thế nào. Dữ liệu từ nghiên cứu được cung cấp công khai cho các nhà khoa học trên toàn thế giới.